Những bài thơ hay về mái trường khiến người xem xúc động

Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, ngoài ngôi nhà yêu dấu sinh ra ta thì còn có thêm một ngôi nhà thứ hai sinh ra tri thức giúp ta hoàn thiện bản thân mình hơn, đó là mái trường. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, đội chung một mái trường, chúng ta hầu như không để ý quá nhiều về ngôi trường mình đang học, đến khi bước chân ra khỏi trường thì ta lại bồi hồi khao khát được quay về để người cha người mẹ thứ hai che chở. Để thỏa nỗi nhớ mong đó, Wiki Cách Làm xin mời các bạn xem qua những bài thơ hay về mái trường khiến người xem hồi ức lại trong tâm trạng tươi vui.

Những bài thơ hay về mái trường làm cho người xem như hồi ức lại

1. Tựu trường

Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.

Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.

Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp.

Mắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ

Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát.

2. Về lại trường xưa (Nguyễn Xuân)

Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

3. Về thăm thầy tôi (Trần Giang)

Lòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!”

4. Thầy

Cho chúng con định hướng tương lai

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu.

5. Trước cổng trường con gái

Nhiều thư tình vội vã lén trao tay

Cũng cổng trường này, cô gái ấy đi ra

Tay tôi cầm muốn gỡ ngại tơ vương

Có một người đãng trí đứng buồn xo.

6. Nhớ trường

Cùng sẻ chia những năm tháng diệu kỳ

Bao nỗi niềm tựa sương khói rưng rưng

Mà lối về thương nhớ mãi thiết tha

Là trỗi dậy dâng đời muôn sắc thắm

Với một tôi cứ ước biết khi nào.

7. Nhịp trống trường

Từ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuông

Nhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.

Có nỗi buồn bài toán giải chưa xong.

Một dáng hình đang đợi phía xa xăm …

Lại nghe dồn tiếng trống những ngày qua.

8. Mái trường xưa

Đợi âm thầm hình bóng tuổi xưa yêu.

Bài viết nào xộc xệch mấy câu văn.

Trốn tìm nhau ngang dọc tiếng nói cười.

Còn cong môi ngúng nguẩy nữa hay không!…

Và tóc thầy bụi phấn cứ trắng hơn.

Thơ gieo vần bát ngát sắc vàng thu…

9. Về thăm trường cũ (Nguyễn Ngọc Minh)

Dương Liễu buồn nhớ bóng dáng người xưa.

10. Khi trở lại trường cũ

Thoáng thấy em thanh thản đứng giảng bài

Giữa sân trường tiếc nuối chuỗi ngày thơ

Cánh diều nhỏ bay giữa trời ước vọng

Anh nhìn lại ô hay mình đáng tội

Vì từ lâu bút mực đã cạn dòng

Thử cầm bút tô xanh đời mình lại

Ấm lòng anh kẻ lang bạt tìm về

Gợi lại giấc mơ đậm hương bốn mùa

Mái trường xưa hàng phượng lá xanh mơ.

11. Viết cho ta một góc sân trường

Góc sân trường thơ thẫn cánh chim bay.

Nghe mênh mang …tuổi hạ thuở – xa – nào.

Chú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.(cười)

Cũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.

Cho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.

Bất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.

Miệng thầm cười tên mới… “CHÚ XE ƠI”.

12. Mãi trong tôi, ngôi trường ấy

Với ngôi trường mới ấy

Cùng đón chào bạn mới .

Là một phần trong tôi .

Ngày nào cùng có nhau

Của lũ chim trên cành .

Cho tình bạn chia ly

Bay cao trên đường đời .

Nhìn cảnh nhớ trường xưa .

Của một thời mộng mơ .

Để còn mãi trong tôi.

13. Trường cũ

Vẫn có thầy và bạn mãi bên ta.

14. Thăm lại trường xưa (Dương Tuấn)

Tôi trở về thăm lại mái trường xưa

Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy

Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy

Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.

Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông

Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn

Mười giờ nở trên luống còn e thẹn

Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.

Hít sâu vào vùng kí ức no nê

Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ

Trên bục giảng dáng Thầy yêu còn đó

Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.

Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi

Giọng say đắm rót từng lời quý báu

Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo

Đò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?

Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi

Em bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại

“Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?”

Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.

Hẹn ngày gần …em trở lại.. Thầy ơi!

15. Còn mãi (Hồng Liễu)

Ngày xưa rồi cũng đi qua

Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa

Đường qua lối cũ trường xưa

Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày

Bây giờ lối ấy còn ai

Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?

Bồi hồi nhớ nhớ thương thương

Biết bao kỷ niệm còn vương một thời…!

Bảng đen phấn trắng cả đời

Những câu thơ cũ cắt rời từ khi…

Thôi đành đếm bước quay đi

Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!

Xa rồi để nhớ thẫn thờ

Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve

Quay vòng dĩ vãng lặng nghe… !

Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng.

16. Trò cũ trường xưa (Phụng Hải Đăng)

Tháng mười một trở về thăm trường cũ

Thăm thầy cô đã xa cách bấy nay

Cây phượng già đứng đó suốt đêm ngày

Minh chứng cho bao học trò tiếp bước

Rồi thời gian từng lớp người sau trước

Họ có mặt trên khắp mọi nẻo đường

Với tình cảm từ mái trường mến thương

Ơn thầy cô đã vun trồng chắp cánh.

Bao vất vả ngày đêm với đèn sách

Soạn giáo án cho buổi học sớm mai

Dạy kiến thức cho lớp người tương lai

Để có hành trang vào đời lập nghiệp.

Người lái đò vẫn thầm nặng lái tiếp

Trở học trò không quản ngại nắng mưa

Rồi chứng kiến bao nhiêu cuộc tiễn đưa

Khi ra đi và rồi quay trở lại.

Ơn thầy cô chúng em ơn mãi mãi

Bụi phấn bay thầy cô bạc mái đầu

Đem kiến thức thầy cô giảng từng câu

Ngày qua ngày với biết bao thế hệ.

Cả nhân loại tôn vinh nghề nhà giáo.

17. Ta về thăm lại trường xưa (Vũ Nga)

Tiếng trống trường còn vang vọng đâu đây

Cánh phượng nhỏ làm dày lên nỗi nhớ

Bao trái tim non cùng hoà nên nhịp thở

Gọi yêu thương trải khắp mái trường xưa

Ta vẫn về để thấy nắng ban trưa

Ngôi trường cũ với ngàn bông hoa nắng

Để thấy mình trên từng trang giấy trắng

Vời vợi xa nhưng thương nhớ vẫn đong đầy

Ta vẫn về để thương nhớ đầy tay

Kỷ niệm cũ cứ ùa về bối rối

Để trái tim nhắc nhở thời nông nổi

Nhớ tiếng cười rung động tuổi thanh xuân

Ta vẫn về hong lại những ngày xanh

Cho ký ức trượt qua vùng mơ mộng

Cho vết hằn tháng năm không còn rộng

Để thấy mình yêu lắm khoảng trời xanh

Và ta đã về cho thương nhớ vây quanh.

18. Thăm mái trường xưa (Tùng Nguyễn)

Hàng phượng vĩ bao năm còn đứng đó

Câu tự tình.. khắc gốc nhỏ ai hay.?

Mấy mùa xa không quay lại chốn này

Hương gió thổi sao ngất ngây đến lạ.

Khuôn viên cũ chẳng còn ngôi nhà lá

Mái trường xưa cây bóng tỏa khắp sân

Cánh bằng lăng thả sắc tím hương nhuần

Da diết nhớ .. tuổi xuân thời đi học.

Ve réo rắt gọi ai mà như khóc

Giữa hè về cái nóng héo vần thơ

Ai đã đi.. ai còn ở đến giờ ?

Bỗng muốn hỏi người lái đò xưa ấy

Ngó bục giảng Thầy Cô như còn đấy

Ánh mắt hiền luôn dạy dỗ các em

Ân tình này chắc mãi chẳng hề quên

Tìm viên phấn viết lên điều hy vọng.

Nay trở lại sau bao ngày vắng bóng

Mà thấy lòng cháy bỏng tuổi hồng mơ

Cố nhân ơi dù xa cách bây giờ

Nhưng kỷ niệm tuổi thơ còn thắm mãi.

19. Trường xưa (Nhà Quê)

Tôi trở về thăm mái trường xưa

Thăm cây phượng vĩ, mấy gốc dừa

Tìm lại trong vòm xanh ấy nhỉ

Dăm tiếng chim chuyền hót say sưa

Tôi trở về đây với tuổi thơ

Trở về trẻ dại đã xa mờ

Bạn bè dăm đứa chơi chuyền chắt

Nhảy dây đuổi bắt trống quên giờ

Có phải là em …..phải không em

Ngỡ ngàng quay lại, dáng thân quen

“Em cô lớn quá sinh viên ạ”

Ân cần cô hỏi “khỏe không em”

Cô vẫn như xưa, vẫn dáng gầy

Bao năm bụi phấn tóc thêm mây

Vẫn đôi mắt ấy hiền như mẹ

Cho chúng em qua chuyến đò đầy

Kí ức trở về vẫn còn đây

Từng lời cô giảng chẳng hao gầy

Đi bốn phương trời ” tiên học lễ”

Phượng hồng như lửa thắp trên cây

Đi xa ai nhớ phút giây này

Câu thơ viết vội sợ gió bay

Cầu Kiều mấy nhịp đò bao chuyến

Sang bờ con sóng gợn hồn say.

20. Nắng ấm sân trường 

Chim chuyền cành buông tiếng 2000 lạnh bâng qươ

Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.

Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh

Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng

Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người.

Bài Liên Quan:

Điều hướng bài viết